Dương Bách Xuyên nhảy sang trái hơn mười mét để tránh đòn tấn công Hắc Lân Mãng.
Bên tai vang lên tiếng đinh nhai nhức óc, nơi Dương Bách Xuyên đứng vừa rồi bị cái đuôi của Hắc Lân Mãng đập ra một cái hố cực lớn, cả mặt đất như rung lên, Dương Bách Xuyên tránh cách đó hơn mười mét cũng thiếu chút nữa ngã xuống.
Nhìn kỹ mới phát hiện, mặt đất nứt ra những khe như mạng nhện, lan rộng ra rất xa.
Vết nứt lan tới tận dưới thành tường thì mới dừng lại, giống như thành tường có một loại sức mạnh nào đó gia cố, đòn tấn công của Hắc Lân Mãng không ảnh hưởng được tới bức tường thành dày cộm kia.
“Rống…gào gào gào…”
Đúng lúc này, Hắc Lân Mãng liên tục rống to, nghe tiếng như đang nóng nảy, Dương Bách Xuyên đoán chắc chắn là Hắc Lân Mãng hoàn toàn bị Nguyên Thần Huyễn khống chế, bắt đầu tấn công bất chấp.
Trong tiếng rống giận, cái đuôi quất về phía Dương Bách Xuyên.
“Ầm…”
Dương Bách Xuyên thở hổn hển tránh né.
“Ầm ầm ầm…”
Lúc này, Hắc Lân Mãng hoàn toàn phát điên, không ngừng tấn công Dương Bách Xuyên.
Mà lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ có thể tránh né, chân khí trong cơ thể hắn còn không đủ để chống đối một chí tượng thần thông, hơn nữa Hắc Lân Mãng hoàn toàn ở trạng thái điên cuồng, không hề cho hắn cơ hội đánh trả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3362590/chuong-2860.html