Hắn vội vàng sải bước tiến vào đại điện lần nữa, đi về phía lỗ hổng mà Điêu Nhi đang canh giữ.
Dương Bách Xuyên vừa đi ra đã nhìn thấy trên móng vuốt của Điêu Nhi có vết máu, bên cạnh nó còn có mấy con rắn độc đã chết, trên người của Điêu Nhi thì toàn là nhện độc với kiến độc.
Giờ phút này Điêu Nhi đang quơ loạn móng vuốt nhỏ, kêu chít chít, chìm sâu giữa đám độc vật.
Dương Bách Xuyên tiến lên một bước, vung tay vẩy ra hai luồng chân khí, hất bay lũ độc vật xung quanh Điêu Nhi, nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là sau khi hai luồng chân khí của hắn đánh ra, nhưng lại không giết được hết lũ độc vật đang vây quanh Điêu Nhi, có một số con sau khi bị hất tung một lúc thì lại bắt đầu bò dậy.
Nhưng mà lúc này hắn đã vọt tới bên cạnh Điêu Nhi, vung một chưởng phong ra, hất bay nhện độc và kiến độc trên người Điêu Nhi, một tay ôm Điêu Nhi vào lòng.
"Điêu Nhi, sao rồi?" Dương Bách Xuyên rất lo lắng, hắn nhìn thấy mấy vết thương giữa những hàng lông vàng của Điêu Nhi, đều biến thành màu đen, rõ ràng là đã trúng độc.
"Chít chít..." Điêu Nhi kêu chít chít tỏ vẻ không sao cả.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại không nghĩ như vậy, tất nhiên không thể coi thường đám độc vật Thái Hoang này rồi. Nhưng giờ phút này hắn cũng bị độc vật vây quanh, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3362254/chuong-2847.html