Thạch Thanh lóe lên ánh sáng xanh, yếu ớt nói: "Nguy hiểm đó chủ nhân. Con báo Phi Văn kia không dễ chung đụng đâu."
"Báo Phi Văn?" Dương Bách Xuyên hơi kinh ngạc, không ngờ Thạch Thanh lại biết con yêu thú này.
Thạch Thanh biết Dương Bách Xuyên nghĩ gì, bèn nói: "Ta là sinh linh Thái Hoang, tuy không biết hết tất cả sinh linh trong Thái Hoang, nhưng cũng biết một số.
Báo Phi Văn là dị chủng có thiên phú sấm sét, hơn nữa có thể bay, là yêu thú vô cùng khó chơi. Chúng có thể bay nhảy giữa không trung. Có thiên phú sấm sét, sấm chớp Thái Hoang không tạo thành thương tổn gì cho chúng."
Nghe vậy Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi. Nếu là vậy thì quả thật khó nói.
Hắn nhìn chiến trường, dường như người trung niên và báo Phi Văn ngang tài ngang sức, nhưng nếu báo Phi Văn thi triển năng lực phi hành thì cho dù ông ta lấy được quả Hỏa Linh Hai Hạt, đoán chừng cũng không chạy thoát.
Mình vẫn phải tiếp tục quan sát rồi tính tiếp...
Đúng lúc này, trong chiến trường có biến hóa. Chỉ thấy người trung niên đột nhiên vung tay ném hai tấm ngọc phù về phía báo Phi Văn, ngọc phù lập tức nổ tung trên người báo Phi Văn.
"Gừ..."
Tiếng gào đau đớn của báo Phi Văn vang lên, hình như toàn thân nó không thể nhúc nhích được.
Dương Bách Xuyên cho rằng chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3361349/chuong-2830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.