Lối vào thung lũng là cổng thành, đồng thời cũng là một bức tường thành rất dài đã bị phá hủy, cách đó mấy trăm mét có một con sông bảo vệ thành, Thạch Thành nói: “Chủ nhân, mặc dù tòa thành cổ này đã bị hủy diệt, nhưng sông hộ thành vẫn còn, con sông kia không dễ vượt qua, dưới sông có một loại cá biết bay, lúc chúng ta qua sông thì nhất định sẽ kinh động tới bọn chúng.
Cá chuồn rất nhỏ nhưng cũng rất khó chơi, chúng có hàm răng rất sắc bén, lực cắn có thể phá vỡ cả đá, hơn nữa còn cắn nuốt chân khí, chúng ta phải phòng ngự, nếu không sẽ chịu thiệt.”
Dương Bách Xuyên gật đầu, tỏ vẻ đã biết, ở Thái Hoang xuất hiện sinh linh kỳ quái cũng không có gì lạ, cẩn thận một chút thì vẫn hơn.
Sau khi tới bên bờ sông, Dương Bách Xuyên nhìn con sông rộng chừng ba mươi mét, trông có vẻ không sâu lắm, hắn quay sang hỏi Thạch Thanh: “Làm thế nào để an toàn qua sông?”
Thạch Thanh đáp: “Dùng tốc độ nhanh nhất để đạp nước qua, chỉ cần qua sông lên được bờ thì cá chuồn sẽ không tấn công.”
“Bay qua thì sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.
“Chỉ cần có vật gì đó đi qua sông thì cá chuồn ở dưới sẽ lao ra, trừ khi bay cao hơn chín mét thì mới không tấn công, nhưng bay ngang chín mét thì lại có thiên lôi, thế nên đạp nước qua sẽ an toàn hơn, khi gần mặt nước thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3361204/chuong-2823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.