🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một hai ngày trôi qua... Dương Bách Xuyên hoàn toàn chìm đắm trong thế giới luyện đan.





Mãi cho đến ba tháng sau, Dương Bách Xuyên cuối cùng đã hoàn thành luyện đan, may mắn thay, trong thế giới nhỏ của bình Càn Khôn không hề có đan kiếp nào giáng xuống, sau khi mở lò luyện đan, mười hai viên đan màu vàng bay ra khỏi lò.



Dương Bách Xuyên vung tay lên, thu tất cả vào trong bình đan dược, lấy một viên ra tay rồi nở nụ cười.





Toàn thân toát ra một vầng sáng màu vàng kim, trên đó tự nhiên hình thành đan văn, nhìn rất đẹp mắt, đan dược có mùi hương toả ra rất xa, linh khí cực kỳ nồng đậm.



Cầm nó trong tay có thể cảm nhận được lực lượng linh khí mạnh mẽ trong đan dược.



Đan Hỗn Nguyên Bách Chuyển không có giới thiệu đặc biệt nào, chỉ là một viên đan gồm hàng trăm loại tiên dược, đan dược luyện ra hoàn toàn phụ thuộc vị trí linh dược, còn vị trí của linh dược phụ thuộc nhiều vào bản thân người luyện ra nó.





Dương Bách Xuyên dùng linh đào mẫu thụ, thủy nguyên tinh linh quả và quả Kinh Cức làm cơ sở, chính hắn cũng rất mong chờ sau khi dùng sẽ có hiệu quả như thế nào, dù sao cũng là đan dược có chân khí và linh hồn dung hợp, cũng xem như rất quý giá.



Hắn tin là uống một viên đan dược, muốn đột phá một tiểu cảnh giới hẳn là không khó, nếu như một viên đan dược không đủ thì hai viên, ba viên nhất định sẽ thăng cấp một lần. Hơn nữa đan Hỗn Nguyên Bách Chuyển là đan dược do linh khí và lực lượng thần hồn dung hợp, có thể sử dụng nhiều lần, xem nó có hiệu quả như thế nào.



Luyện ra mười hai viên đan dược cũng coi như đã luyện được nhiều hơn dự tính, hắn dự định chia đều cho bốn người Lục Yên Chi, Thú Ngũ Hành và chồn nhỏ mỗi người ba viên.



Trong chuyến đi Thái Hoang lần này, bất kỳ ai trong đội hiện tại của bọn họ đều có công lớn.



Bản thân hắn thì không nói, Thú Ngũ Hành dùng làm thú cưỡi thay cho việc đi bộ, hơn nữa bàn về thực lực cũng không hề yếu chút nào.



Độc tu của Lục Yên Chi có thể loại bỏ khí độc, bên cạnh đó, Dương Bách Xuyên cũng tin tưởng vào độc thể Ách Nan của nàng ta đại thành, dù sao cũng không biết khi nào Nguyễn Thần Huyễn và Phong m Dương sẽ xuất hiện.



Chồn nhỏ càng quan trọng hơn, tuy là Chồn nhỏ trước mắt không giúp được gì cho trận chiến đấu, nhưng chồn nhỏ là huyết mạch của Phi Thiên Thần Điêu, cũng là linh thú thiên địa ghê gớm, vai trò lớn nhất là tầm bảo, ở trong Thái Hoang, Chồn nhỏ có thể phát huy tác dụng rất lớn.



Cho nên mọi người đều cần nâng cao thực lực, hắn cũng không muốn bị nhốt ở trong bình Càn Khôn mà không thể ra ngoài.



Chờ tất cả mọi người đột phá tu vi, đạt đến tầng cao hơn, đến lúc đi chém giết càn quét thì ít nhất sẽ có sức đánh trả, không đến mức bị một vài yêu thú đuổi theo mà phải bỏ chạy, điều này cực kỳ phiền phức.



...



Sau khi thu hồi đan dược, Dương Bách Xuyên quay đầu lại, nhìn thấy chín Thái Châu Nữ đang tiến đến, thấy bọn họ đang kéo theo Thú Ngũ Hành phía sau, trên người Thú Ngũ Hành đầy vết bầm tím trông rất đáng thương.



Có điều, Dương Bách Xuyên cũng phát hiện ra Thú Ngũ Hành chỉ bị vết thương ngoài da, hắn rất ngạc nhiên, nhưng Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm, nhìn thấy chín Thái Châu Nữ, Dương Bách Xuyên hiểu là chắc sẽ liên quan đến linh đào.



Lúc này, chín Thái Châu Nữ đi tới, đồng loạt hành lễ với Dương Bách Xuyên, nhẹ giọng nói: “Bái kiến chủ nhân.”





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.