Nguyên Thần Huyễn ta tu đạo bốn nghìn tám trăm năm, có thể đi tới cảnh giới Địa Tiên tam chuyển ngày hôm nay thật sự quá khó khăn. Sắp đối mặt với Tán Tiên kiếp lần thứ tư, không có thủ đoạn thì phải dạo quỷ môn quan một lần, sao ta có thể cam lòng chết đi?
Lục Chi ơi Lục Chi à, vi sư tìm được con trong biển người chẳng dễ gì. Ách Nan Độc Thể trời sinh là hi vọng độ kiếp của vi sư... Muốn trách thì trách số phận của con đi, ai bảo con là Ách Nan Độc Thể chứ..."
Lục Yên Chi trợn tròn mắt nhìn sư phụ đang lẩm bẩm, nước mắt rơi tí tách. Nàng ta không ngốc, tất nhiên hiểu ý của sư phụ.
"Không có khả năng, không có khả năng. Sư phụ sẽ không, sẽ không... Chắc chắn ngươi chỉ đang cố làm ra vẻ huyền bí hòng ly gián quan hệ giữa thầy trò chúng ta mà thôi, không thể nào..." Cả người Lục Yên Chi không ngừng rẩy, liên tục nói không có khả năng.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại cười khẩy: "Đây chỉ là bắt đầu, tiếp tục xem đi, xem xong rồi thì tự phán đoán có phải ta đang ly gián quan hệ thầy trò các ngươi hay không.”
Dứt lời trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, cảnh tượng lại thay đổi, một lão bất tử tóc hoa râm đang đè trên người một nữ tử.
"Sư tỷ?” Lục Yên Chi kinh hãi kêu lên.
"Chỉ là hình ảnh ký ức, ngươi không cần phải kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3358019/chuong-2744.html