Toàn bộ Thành Tinh Thần trong tối ngoài sáng đều để mắt tới Dương Bách Xuyên, rất nhiều người không biết Dương Bách Xuyên muốn làm gì, sau nửa canh giờ, mọi người mới biết được mục đích của Dương Bách Xuyên là phủ thành chủ.
Phủ thành chủ thành Tinh Thần độc chiếm một ngọn núi, dưới chân núi có sơn môn tráng lệ, ba chữ Phủ Thành Chủ khắc phía trên.
"Thật khí phách." Dương Bách Xuyên nhếch miệng nói.
"Chủ nhân, sau này chúng ta cũng có thể chuyển tới nơi này ở chứ, ta nhìn thấy rất nhiều đồ ăn ngon..." Suốt một đường đi tới, Thú Ngũ Hành chảy nước miếng.
"Nơi này vốn nên thuộc về Tinh Thần Môn, chính là một điểm dừng chân của Tinh Thần Môn ở thành Tinh Thần mà thôi, có thể rời đi quá lâu. Hôm nay cố gắng thật tốt, chúng ta thu hồi tòa phủ đệ này, ngày sau mỗi ngày ngươi có thể đến thành Tinh Thần làm kẻ tham ăn rồi." Dương Bách Xuyên nói với Thú Ngũ Hành.
"Grào grào, bản vương sẽ cố gắng hết sức, chủ nhân yên tâm, ai dám không phục, bản vương một hơi nuốt hắn." Mắt Thú Ngũ Hành tỏa sáng.
Đối với việc Thú Ngũ Hành tự xưng bản vương, Dương Bách Xuyên đã coi như thành thói quen, tùy nó đi, nói đến thực lực của Thú Ngũ Hành quả cũng xứng với hai chữ bản vương nó tự xưng.
Đừng nhìn tu vi Thú Ngũ Hành mới so được với Độ Kiếp cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực chân chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3355722/chuong-2671.html