Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên tiến lên ngồi trên giường, không nói lời nào đỡ Lâu Hải Đường lên, hít sâu một hơi ngưng tụ lực Thần Hồn, vung tay lên, châm bạc xuất hiện, hắn dùng lực Thần Hồn điểu khiển châm bạc, thi triển trên toàn thân Lâu Hải Đường cực kỳ nhanh.
Sau ba hơi thở, Dương Bách Xuyên dừng tay, toàn thân Lâu Hải Đường đầy châm bạc, nhưng cơ thể rốt cục không còn giãy dụa run rẩy, cũng không kêu gào thảm thiết nữa, không còn sức, nàng ta xụi lơ ở trong ngực Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên chỉ thông qua sức mạnh thần hồn, dùng châm bạc bày trận, tạm thời áp chế độc Băng Phách Thiên Tàm phản phệ lại nguyên thần của Lâu Hải Đường. Mặc dù chỉ trị ngọn không trị được gốc, nhưng có thể giảm bớt đau đớn cho nàng ta.
Lúc này mỹ nhân nằm trong lòng nhưng Dương Bách Xuyên không cảm nhận được sự ấm áp mềm mại của phái nữ, mà giống như ôm một khối băng trong lòng. Không chỉ lạnh mà còn cứng, khiến Dương Bách Xuyên run rẩy.
Độc Băng Phách Thiên Tàm này ghê gớm ở chỗ khi phát độc sẽ không chết, nhưng lại khiến người ta sống không bằng chết, rét lạnh từ nguyên thần đến cơ thể.
Lâu Hải Đường mở mắt nhìn Dương Bách Xuyên, ánh mắt vô cùng phức tạp. Tên nhãi này là người đầu tiên đụng chạm vào nàng ta một cách thân mật như vậy.
Nếu không phải hắn đang giúp mình áp chế độc Băng Phách Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3355248/chuong-2658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.