Ngay sau đó, hai người mở mắt ra, phát hiện Thú Ngũ Hành đã thoát ra, cửa động mở ra, hai người nhanh chóng chui ra ngoài động.
Trong tai lập tức vang lên giọng nói lạnh như băng đầy oán hận của Thú Ngũ Hành nói: “Nhân loại đáng chết hèn mọn, hiện giờ bản vương lại muốn xem thử các ngươi chết như thế nào.”
“Tướng công...” Thương Vũ Tình đột nhiên căng thẳng, chuyện nàng lo lắng nhất đã xảy ra, Thú Ngũ Hành quả nhiên không giữ chữ tín, muốn phản chủ.
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, đưa tay vỗ vỗ tay Thương Vũ Tình an ủi nói: “Yên tâm, tất cả đều nằm trong tay tướng công của nàng.”
Nếu không phải trong ánh mắt của Dương Bách Xuyên có tràn đầy tự tin, Thương Vũ Tình sẽ cho rằng Dương Bách Xuyên có phải điên rồi hay không?
Khí tức hiện tại của Thú Ngũ Hành có thể so với Độ Kiếp đấy, còn hai người bọn họ thì sao?
Một người là Phân Thần cảnh đại viên mãn, một người vừa mới bước vào Hợp Thể cảnh sơ kỳ, tuy là cả hai đều tiến bộ rất nhiều sau một vài lần song tu cùng nhau, thế nhưng Thương Vũ Tình biết, tu vi nhỏ bé như nàng và Dương Bách Xuyên ở trước mặt Thú Ngũ Hành có thể so với Độ Kiếp cảnh thì chỉ bằng hạt cát.
Trong lòng nàng sao có thể không lo lắng?
Nhưng chuyện đã đến nước này, nhìn bộ dáng Dương Bách Xuyên tự tin như nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3350223/chuong-2568.html