Trong nháy mắt bụi bặm đầy trời, trong phút chốc, tầm mắt của Dương Bách Xuyên không thể thấy rõ cái gì cả.
Cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu dây leo, nhưng trong phạm vi mấy ngàn thước đều cho hắn cảm giác có gì đó đang di chuyển, mặt đất đều đang run rẩy.
Thời gian kéo dài khoảng mười phút, tiếng động rất lớn cuối cùng cũng dừng lại.
Nếu không phải nhìn thấy Thương Vũ Tình không sao, hắn cũng không bị công kích thì Dương Bách Xuyên đã chuẩn bị ra tay rồi.
“Tổ sư thúc, được rồi, bụi cây gai nói có thể để cho chúng ta đi qua, nó sẽ mở ra một con đường để ra ngoài.” Lúc này, Thương Vũ Tình đi tới nói.
Ngay lúc Thương Vũ Tình nói chuyện, Dương Bách Xuyên nhìn thấy bụi bặm dần dần tản đi, quả nhiên ở một vị trí cách đó hơn hai mươi thước xuất hiện một lối đi, một nhánh cây đầy gai ngược kết thành hành lang, nhìn chiều rộng thì khoảng ba mét, nó cứ thế kéo dài mà đi, liếc mắt sẽ không nhìn thấy điểm cuối.
Dương Bách Xuyên âm thầm ngạc nhiên, hiện giờ hai mắt hắn sáng rực nhìn Thương Vũ Tình, trong lòng nói thầm: “Nha đầu này quả thực chính là kỳ bảo nha, sau này dẫn nàng đi theo thám hiểm thì chắc chắn mọi việc đều thuận lợi, có thể ứng phó hết bao nhiêu phiền phức, phát tài rồi, ha ha.”
Lần này, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng tin là Thương Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3347970/chuong-2545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.