🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Đây là ngọc giản thân phận, bên trong có giới thiệu sư môn của lão giả này, gọi là Thiên Nguyên Tông.



Đương nhiên đây không phải là mấu chốt, mấu chốt là bên trong có viết Thiên Nguyên Tông: Tông môn đứng đầu núi Tinh Thần.



Lão đầu đã nói với hắn, Tinh Thần Môn của nhị sư huynh chính là môn phái đứng đầu núi Tinh Thần, nhưng hắn lại nhìn thấy trên ngọc giản thân phận của lão già kia nói tông môn đệ nhất núi Tinh Thần là Thiên Nguyên Tông.



Cái này...lão đầu không lừa hắn đấy chứ?

Từ ngọc giản thân phận của lão giả có thể thấy Thiên Nguyên Tông ở trên núi Tinh Thần, mà tông môn của nhị sư huynh cũng ở núi Tinh Thần, đều là tông môn đứng đầu núi Tinh Thần.





Rốt cuộc tông môn nào mới đứng đầu?



Không thể có hai núi Tinh Thần đúng chứ?



Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên không nhịn được gọi sư phụ trong đầu: "Lão già ra ngoài một lát đi, có điểm bất thường."





"Thằng nhóc thúi, con có để cho vi sư nghỉ ngơi đàng hoàng không hả?" Vân Thiên Tà phàn nàn.



Dương Bách Xuyên phớt lờ lời oán trách của sư phụ, thẳng thừng nói: "Người có chắc tông môn đứng đầu núi Tinh Thần là Tinh Thần Môn do nhị sư huynh sáng lập không?"



"Phí lời, điều này có thể giả sao? Tuy nhị sư huynh của con không được thông minh cho lắm, nhưng dù sao cũng là đệ tử của vi sư. Với tu vi của nó, khai tông lập phái không có gì khó. Trước khi vi sư gặp kiếp nạn, Tinh Thần Môn đã là tông môn đứng đầu núi Tinh Thần rồi, điều này không thể nghi ngờ." Vân Thiên Tà trả lời.



Nghe thấy sư phụ nói câu "trước khi gặp kiếp nạn", Dương Bách Xuyên lập tức cười gượng: "Lão già chết tiệt, đại kiếp nạn của người đã qua hơn vạn năm rồi, trong khoảng thời gian dài như vậy sẽ xảy ra chuyện gì?



Mặc dù truyền thừa của một tông môn có thể kéo dài hàng ngàn hàng vạn năm, thậm chí lâu hơn. Nhưng cũng có chuyện truyền thừa vô cùng huy hoàng trở nên lụi tàn mà. Người nói xem... liệu tông môn của nhị sư huynh có..."



Tuy Dương Bách Xuyên không nói hết câu, nhưng Vân Thiên Tà hiểu ý hắn.



Quả thật ban đầu thầy trò hai người đã bỏ qua vấn đề thời gian. Trong khoảng thời gian dài như vậy, ai có thể bảo đảm tông môn của nhị đồ đệ còn tồn tại hay không?



Thậm chí không phải là không có khả năng bị diệt môn.



Nhất thời Vân Thiên Tà trở nên im lặng.



Dương Bách Xuyên cũng lặng thinh.



Một lúc sau, giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên: "Lập tức đi núi Tinh Thần. Cho dù tông môn của nhị sư huynh con bị người ta hủy diệt, người làm sư phụ này cũng phải biết nguyên nhân."



Dương Bách Xuyên nghe ra vị sư phụ trước giờ khá phóng khoáng lúc này bỗng trở nên nghiêm túc. Điều này chứng tỏ sư phụ rất quan tâm tới nhị sư huynh.



Cũng có thể nói là sư phụ rất quan tâm tới mấy đồ đệ, bao gồm Dương Bách Xuyên. Chẳng qua là tính cách ông ấy quái đản, sẽ không khen ngợi người khác, chỉ giấu tình cảm tận sâu đáy lòng.



Hai người đã trở thành thầy trò lâu như vậy, đương nhiên Dương Bách Xuyên biết kỳ thực sư phụ là kiểu người trong nóng ngoài lạnh.



Sau đó, Dương Bách Xuyên dẫn theo ba người Hầu Đậu Đậu đi núi Tinh Thần.



Có sư phụ ở đây, thật ra Dương Bách Xuyên không sợ lạc đường, tìm núi Tinh Thần rất dễ.



...






























Trong lòng Dương Bách Xuyên chất chứa nghi ngờ, song phải chờ lên núi Tinh Thần kiểm tra mới biết được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.