Thiên Hồ tiến lên một bước, nói: “Chuẩn bị chiến đấu thôi, Hoá Thê Lương chắc đã biết chúng ta đến rồi, mấy người các ngươi đợi lát tiến vào cung Thiên Trảm đi tìm tiểu Phượng Hoàng, ba bọn ta đối phó Hoá Thê Lương.”
Ba người Dương Bách Xuyên, Hầu Đậu Đậu và Trịnh Bân Bân gật đầu tỏ ý đã biết.
Sau đó Huyền Vũ quát lớn về phía cung Thiên Trảm: “Hóa đạo hữu, khách đã đến tận cửa rồi, sao không ra ngoài nghênh đón?”
Tiếng nói giống như tiếng sấm truyền về phía cung Thiên Trảm cách hơn mấy nghìn mét.
Một lát sau, trong cung Thiên Trảm truyền ra một tiếng nói vang dội: “Các ngươi là có mảnh vỡ Thiên Trảm, hay là cưỡng chế vượt qua Thiên Trảm?”
“Khà khà, đều không phải, bọn ta đến mời ngươi rời khỏi Sơn Hải Giới, phá hủy cung Thiên Trảm trả lại một thiên hạ thái bình cho ngàn vạn sinh linh Sơn Hải Giới.” Thiên Hồ cười ha ha nói.
Trong Thiên Trảm cung phát ra ánh sáng vàng mãnh liệt, ngay sau đó một bóng người chợt lóe tới.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, bóng người này gần giống như bỗng dưng xuất hiện, chợt lóe ra khỏi cung điện cách hơn mấy nghìn mét, rồi từng bước đi tới.
Nhưng trong mắt Dương Bách Xuyên, tốc độ đi đường của lão ta vô cùng khủng bố, một bước đã đến nơi cách mọi người hơn hai mươi mét.
Lúc này trong đầu Dương Bách Xuyên vang lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3338850/chuong-2495.html