Hầu Đậu Đậu từng đánh nhau với Âm Dương Xà, đương nhiên biết rõ, nọc độc phun ra từ hai đầu rắn không dễ đối phó, thấy tình thế nguy cấp, hắn vội vàng túm lấy Diệp Vô Tâm lui về phía sau.
“Ầm ầm ~”
Sau hai tiếng nổ lớn, mặt đất nồng nặc mùi tanh và chướng khí, trên bầu trời xuất hiện một đám mây hình cây lớn.
Dương Bách Xuyên và Ngô Mặc Thu chạy nhanh tới bên cạnh Hầu Đậu Đậu và Diệp Vô Tâm, bày sẵn tư thế đối phó, nhưng qua một lúc mà vẫn không thấy Âm Dương Xà đi xa từ chất độc, lúc này mới biết Âm Dương Xà đã chạy rồi.
Nghĩ lại thì cũng đúng, Cóc Tinh đã bị giết chết, Âm Dương Xà đang trọng thương, đương nhiên biết lượng sức mình, điên cuồng trong giây lát chỉ vì muốn bức lui Hầu Đậu Đậu và Diệp Vô Tâm, để dễ dàng chạy thoát.
“Thu Nhi, làm phép xua đi chất độc.” Dương Bách Xuyên nói với Ngô Mặc Thu.
Giây sau, Ngô Mặc Thu thi phép thổi tan khí độc.
Quả nhiên, giữa sân xuất hiện một cái hố to, Âm Dương Xà đã đào một cái hố sâu hơn mười mét để bỏ chạy.
Nhìn thấy cái hố, Dương Bách Xuyên không khỏi há hốc mồm, ở mặt đất cứng như vậy còn đào ra được cái hố này, Âm Dương Xà này quả là hiểm độc.
Mấy người quay sang nhìn nhau, Hầu Đậu Đậu hơi đổ mặt, hắn nghĩ do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3331248/chuong-2422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.