Nàng...nàng đang sợ tu vi không theo kịp, sợ bản thân sẽ mang lại phiền phức cho hắn, thế nên Dương Bách Xuyên có thể tưởng tượng được nàng đã cố gắng hơn bất kỳ ai hết, thứ nàng phải trả giá cũng nhiều hơn gấp bội, nàng làm tất cả chỉ vì một câu nói ngày hôm nay: “Nàng bằng lòng làm cái bóng của hắn mãi mãi, đi cùng hắn cả đời.”
Lòng chân thành này lớn tới mức nào đây?
Dương Bách Xuyên có cảm động không?
Đương nhiên là cảm động, hơn nữa trong lòng hắn còn có chút cảm giác chua xót, hắn bước tới đưa tay vỗ lên đầu của Ngô Mặc Thu: “Nha đầu ngốc...ta đáp ứng với muội, từ nay về sau, cho dù đi đâu cũng sẽ mang theo muội, không xa không rời.”
“Chủ nhân ~” Vành mắt Ngô Mặc Thu đỏ lên, gương mặt lộ ra nụ cười vui sướng, bao nhiêu nỗ lực khổ sở tu luyện chính là vì một câu nói này của chủ nhân, tất cả mọi khó khăn của nàng đều đáng giá.
“Được rồi, chúng ta nên đi tìm Hạ sư tỷ và Diệp Vô Tâm thôi, ta sợ Quan Thiên Ngạo sẽ gây bất lợi cho các nàng.” Dương Bách Xuyên cười cười nói.
“Được, chủ nhân yên tâm, bây giờ Thu Nhi cũng đã tu luyện được một số thiên phú thần thông của Quỷ ty, nhất định có thể giúp chủ nhân một tay.” Ngô Mặc Thu lập tức vui vẻ nói.
Dứt lời, nàng lại ẩn mình bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3326679/chuong-2366.html