May mà lần này có ta đấy, nếu gặp phải tông môn khác thì bọn họ chịu khổ là cái chắc. Để dìm chuyện này xuống, ta đã tổn thất mười vạn linh thạch. Ngươi nói xem ta có nên đến nhà đòi bồi thường không?
Còn tọa kỵ Tiểu Bạch của ngươi nữa. Ta giúp ngươi nuôi nó hơn trăm năm, bản cô nương chỉ sợ tương lai gặp ngươi lại không biết ăn nói thế nào, cho nên mỗi ngày đều cho nó ăn đan dược, nuôi một mạch hơn trăm năm. Bây giờ yêu vương đã là đại yêu Lục Chuyển rồi, thực lực tương đương cảnh giới Xuất Khiếu hậu kỳ. Ngươi nói xem ta có nên đòi bồi thường không?
Ngươi vô lương tâm quá đấy! Đã thành lập tông môn ở châu Tây Sơn mà không đến tìm ta. Năm xưa ta nghe nói ngươi đại náo thành Yêu Quang, thế là tìm ngươi hơn mười năm, về sau mới biết ngươi đã bị sứ giả Giới Diện đưa đi. Không ngờ ngươi lại ở châu Tây Sơn. Ngươi nói xem mình có quá đáng không? Tại sao không đến tìm ta?”
Diệp Vô Tâm nói một tràng, giọng điệu u oán.
Dương Bách Xuyên hơi ngượng. Đúng là lần thứ hai trở lại hắn không đi tìm Diệp Vô Tâm, nhưng cũng là vì thân bất do kỷ.
Hắn đang định giải thích thì một tiếng cười chua loét vang lên bên tai: "Vị muội muội này thật xinh đẹp! Phu quân, chàng không định giới thiệu cho tỷ muội chúng ta sao?”
Là Triệu Nam dẫn theo mấy người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3325531/chuong-2340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.