Nhìn thấy hai đóa Hắc Liên của Dương Bách Xuyên đang nhanh chóng bay đến, Đại Tôn Ma Đầu sầu não gầm rú một tiếng: "A... Gừ!!!" Tiếng rống vô cùng thống khổ.
Còn Dương Bách Xuyên lại nở nụ cười rạng rỡ, khi hắn nhìn Đại Tôn Ma Đầu muốn né còn định dặn dò Trùng Tử, nhưng còn chưa kịp nói mắt đã nhìn thấy Trùng Tử bay vèo lên xông về phía Đại Tôn Ma Đầu.
Ngay sau đó trên người Đại Tôn phát ra vầng sáng bảy màu.
Sau đó là tiếng chửi rủa của Đại Tôn.
Dương Bách Xuyên nở nụ cười, tuy rằng không biết Trùng Tử làm thế nào, nhưng chỉ cần có hiệu quả là tốt rồi, dù sao có vẻ như Đại Tôn không nhúc nhích được là được.
"Bùm..."
Hai đóa Hắc Liên nổ nổ tung.
Lập tức cơ thể của Đại Tôn Ma Đầu trước mặt Dương Bách Xuyên chia năm xẻ bảy.
"Lão ma đầu ngươi cũng có hôm nay..." Trong lòng Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà ngay sau đó giọng nói của Trùng Tử vang lên nói: "Chủ nhân, bản thể của lão ma đầu này chưa chết đâu, ban nãy chỉ có phân thân của lão ta bị nổ tung thôi."
Dương Bách Xuyên sững sờ, khi tập trung quan sát thì quả nhiên thứ bị Hắc Liên Kiếm Khí của hắn thổi tung chỉ là ma khí thôi, cũng không có máu thịt, nếu như là bản thể, cho dù là cơ thể đại ma đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3321863/chuong-2275.html