🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cánh hoa sen đen nổ tung làm Nghiêm Tông Thanh đang nhanh chóng lùi về sau chưa kịp phản ứng đã bị cánh hoa cường đại nhập thể.





24 cánh hoa sen đen vẩy đầy lên trên phân thân của Nghiêm Tông Thanh như mũi tên bay loạn.



Trong tiếng kêu thảm thiết không cam lòng, phân thân của Nghiêm Tông Thanh bùng cháy nổ mạnh.



Hóa thành tro bụi trong phút chốc.





Dù sao cũng là phân thân được ngưng tụ từ thần hồn và tinh huyết, cũng coi như một loại thiên phú thần thông, phân thân chết bản thể sẽ không chết nhưng cũng bị tổn thất nặng nề.



Nơi xa, bản thể Nghiêm Tông Thanh đang đại chiến với Mạnh Trường Thanh, sau khi phân thân bị Dương Bách Xuyên chém giết, đột nhiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, thần hồn và tinh huyết bị giết, ông ta sẽ bị ảnh hưởng nặng.



Mạnh Trường Thanh vẫn luôn bị Nghiêm Tông Thanh áp chế, lúc này nhìn thấy Nghiêm Tông Thanh đột nhiên hộc máu, sao có thể buông tha cơ hội, cao thủ quyết đấu chính là thắng thua thành bại, thay đổi trong nháy mắt.





Mạnh Trường Thanh lắc người hung hăng nện một chưởng vào ngực của Nghiêm Tông Thanh.



“Bịch ~”



“A ~”



Nghiêm Tông Thanh bị một kích của Mạnh Trường Thanh đánh rơi xuống từ không trung.



Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên bắt được cơ hội, di chuyển chân, cả người biến mất, hắn biết lúc nãy chém giết chỉ là một phân thân của Nghiêm Tông Thanh, chỉ cần bản thể không chết, mối họa vẫn tồn tại.



Hắn vẫn luôn chú ý đến tình hình chiến đấu của Mạnh Trường Thanh và Nghiêm Tông Thanh, nhìn thấy sau khi bị hắn tiêu diệt một phân thân, lão già kia bị hộc máu, bị Mạnh Trường Thanh nắm lấy cơ hội tung chưởng đánh rơi xuống từ giữa không trung, Dương Bách Xuyên biết cơ hội đến rồi.



Dùng kiếm Đồ Long, thi triển ra kiếm kỹ phong nhận.



Chém xuống!



“Phụt ~”



Nghiêm Tông Thanh bị một kiếm của Dương Bách Xuyên chém thành hai nửa, chết ngay tại chỗ.



Đến tận đây, phân thân của Nghiêm Tông Thanh cảnh giới Phân Thần sơ kỳ và bản thể đều bị Dương Bách Xuyên giết chết.



Tất nhiên có thể giết chết bản thể Nghiêm Tông Thanh là kết quả đánh lén của hắn, cộng thêm sau khi phân thân chết, lão già kia bị phản phệ nặng, còn bị Mạnh Trường Thanh bắt lấy cơ hội đánh một chưởng, vết thương càng thêm nặng, nếu không còn phải vất vả trắc trở một phen.



Mạnh Trường Thanh bay lại bên cạnh Dương Bách Xuyên, nhìn thấy Dương Bách Xuyên đột phá lên Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, ông ta kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ: “Quả nhiên không giống bình thường, ta không nhìn lầm người.”



Đại viên mãn có thể giết chết Phân Thần cảnh sơ kỳ, giết chết Nghiêm Tông Thanh dưới sự đánh lén, loại thực lực chiến đấu vượt cấp này thật sự hiếm thấy. Mạnh Trường Thanh cảm nhận được hơi thở trên người Dương Bách Xuyên cường đại không kém ông ta.



Mạnh Trường Thanh kinh ngạc cảm thán trong lòng, mở miệng nói: “Chúc mừng môn chủ đột phá tu vi.”



Mặc dù Dương Bách Xuyên cũng biết giết chết được Nghiêm Thanh Tông vì đột phá được Xuất Khiếu hậu kỳ lên đại viên mãn, nhưng trong lòng vẫn không vui vẻ vì chuyện cha mẹ, biểu tình rất bình tĩnh, nói với Mạnh Trường Thanh: “Lão Mạnh, vất vả.”



“Không sao, có thể đánh một trận với Phân Thần cảnh cũng có chỗ lợi cho ta, hơn nữa là môn chủ giết chết Nghiêm Tông Thanh…”





















Không nói đến việc Dương Bách Xuyên và Mạnh Trường Thanh thảo luận việc chém giết Nghiêm Cơ Sơn để diệt trừ hậu hoạn, giờ phút này Nghiêm Cơ Sơn đã nổi ý muốn rút lui.









Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.