Dương Bách Xuyên: “…” Lập tức cứng họng, hắn há to miệng mà không nói nên lời.
Cái mặt này giống như bị vả một cú thật đau.
Mấy người phụ nữ nhìn vẻ nghiêm túc của Dương Quốc Trung, quay sang thấy Dương Bách Xuyên như bị tấn công vạn đòn chí mạng, tất cả đều không nhịn được mà cười phá lên.
Mọi người đều không nghĩ, cha chồng mình lại có bộ dáng hài hước như vậy.
Có điều, chỉ trong chớp mắt, sau khi Dương Quốc Trung đưa hai khối linh thạch cực phẩm cho Viên Viên và Đoàn Đoàn, không thèm để ý tới Dương Bách Xuyên, lúc này bọn họ mới biết Dương Quốc Trung không nói đùa, mà ông tính cách của ông vốn dĩ là như vậy.
Dương Bách Xuyên rất phiền muộn, cha hắn không cho hắn chút thể diện nào.
Đang định lên giọng phàn nàn thì bên ngoài đại điện vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Vừa nghe thấy tiếng bước chân Dương Bách Xuyên đã biết là em gái Dương San San.
Quả nhiên, vừa quay đầu đã thấy đôi vợ chồng son, em gái Dương San San và Lưu Tích Kỳ đã xuất hiện trước cửa đại điện.
Có điều, khi cánh cửa mở ra, Dương San San lại dừng chân mà không bước vào.
Dương Bách Xuyên có thể hiểu được, suy cho cùng vẫn là nỗi sợ chưa bao giờ gặp gỡ.
Từ nhỏ, khi Dương San San vừa khóc vừa nháo, mở miệng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3318490/chuong-2241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.