Thanh Long hóa thành người phụ nữ xinh đẹp híp mắt nhìn Viên Nhật Tân: "Gần một nghìn năm không có người của vương thành Mạo Hiểm đến đây, hôm nay người đến là một túc lão điện Mạo Hiểm, xem ra sẹo lành quên đau. Được thôi, đến rồi thì ở lại đi!"
Thanh Long vừa nói vừa xông thẳng về phía Viên Nhật Tân. Phi Hùng và Tam Túc Kim Ô cũng theo sát phía sau.
Viên Nhật Tân muốn chạy trốn nãy giờ khá tinh ý. Khi Thanh Long nói chuyện, ông ta biết tình hình không ổn, lúc này không quan tâm tới thể diện gì nữa mà xoay người chạy luôn.
Ầm ầm ầm!
Ba người kia gần như tấn công Viên Nhật Tân cùng một lúc. Sau một loạt tiếng nổ vang dội, vị trí Viên Nhật Tân chạy trốn mịt mù cát bụi.
Lúc này Dương Bách Xuyên nghe thấy Phi Hùng quay về phía chân trời, lạnh lùng cảnh cáo: "Còn dám bước vào khu vực cấm phía Nam thì ta sẽ xông vào vương thành Mạo Hiểm nghiền ngươi thành tro."
Dương Bách Xuyên cảm thấy câu nói này hơi kỳ lạ. Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, hắn đã hiểu ra. Nhất định là Viên Nhật Tân đã chạy thoát, nếu không Phi Hùng sẽ không cảnh cáo.
Đương nhiên tên họ Dương nào đó không nhìn rõ mấy cao thủ giao chiến. Người có cấp bậc như bọn họ ra tay, chưa chắc đã nhìn rõ.
Quả nhiên sau đó hắn nghe thấy thanh niên do Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3312969/chuong-2169.html