Trịnh Bân Bân cười khổ nói: “Xem ra thật sự đây là lần đầu tiên ngươi đi vào châu Tây Sơn, phi hành ở châu Tây Sơn có hai loại khả năng, loại đầu tiên là có tu vi cường đại, cường đại đến mức vượt xa tưởng tượng, vượt xa Phân Thần cảnh, thậm chí càng cao.
Loại thứ hai, có được pháp khí tàu bay thượng đẳng, nhưng chúng ta đều không có, hơn nữa pháp khí tàu bay thượng đẳng chí có một vài tông môn đứng đầu Sơn Hải Giới mới có.
Bởi vì sa mạc ở châu Tây Sơn có thể xuất hiện bão cát vô cùng cường đại bất cứ lúc nào, một khi phi hành lên không trung có thể sẽ chọc phải bão cát, vô cùng tà tính. Vì vậy chỉ cần là người biết qua về hoàn cảnh sa mạc châu Tây Sơn đều sẽ không phi hành, chỉ di chuyển trên lục địa sa mạc, hơn nữa phi hành tiêu hao lượng chân khí rất lớn, đi trên đất bằng an toàn hơn.”
“Thì ra là vậy.” Dương Bách Xuyên cười khổ gật đầu, hắn thật sự là một tay mơ.
Năm người duỗi chân chạy, vừa đi vừa nói chuyện phiếm, nói về tốc độ, Dương Bách Xuyên và Hoa Liễu Tường có thân pháp thần thông nhanh nhất, nhưng không thi triển thân pháp thần thông, đều chạy cùng nhau. Đây cũng là yêu cầu của Trịnh Bân Bân, bởi vì nàng ta nói ở trong sa mạc nhìn như an toàn, thực ra lại vô cùng nguy hiểm. Không ai biết sẽ có xuất hiện tình huống nào, ngoại trừ hoàn cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3304684/chuong-2139.html