Dương Bách Xuyên cười lạnh, nhìn chằm chằm Nguyên Tuyệt sư thái: “Nếu không phải nể tình quan hệ với Nga Mi thì hôm nay, Dương Bách Xuyên tôi sẽ giết chết lão già như bà.
Xin lỗi bà nội tôi, bà phải biết, tôi không cần ra tay cũng có thể khiến cho bà tan thành mây khói, một võ cổ hư cảnh mà thôi, trong mắt tôi, bà chẳng khác gì con kiến hôi cả.”
Cả người Nguyên Tuyệt sư thái run rẩy, bà ta hối hận vì lúc trước đã làm như vậy, nhưng trên đời này làm gì có thuốc chữa hối hận, nghe những lời lạnh như băng của Dương Bách Xuyên, bà ta không hề nghi ngờ, Dương Bách Xuyên quả thật có thể làm ra những chuyện như vậy.
Cũng thấy may vì Dương Bách Xuyên có quan hệ với Nga Mi, hiện tại bà ta cũng không dám tức giận, chỉ là xin lỗi bà cụ mà thôi, cái này đơn giản, chỉ cần giữ được mạng là được.
Tu vi càng cao thì trân quý tiếc tính mạng, có thể sống là tốt nhất, cỗ khí tức vừa rồi xâm nhập vào linh hồn khiến cho bà ta hoảng sợ.
Nghĩ tới đây, cơ thể Nguyên Tuyệt run lẩy bẩy, khẽ liếc nhìn ánh mắt lạnh như băng của Dương Bách Xuyên, rất nhanh đã rời đi chỗ khác, cái nhìn của Dương Bách Xuyên khiến linh hồn của bà ta sợ hãi, Nguyên Tuyệt sư thái vội vàng hướng về phía bà cụ.
“Cụ à, trước kia là Nguyên Tuyệt có mắt như mù, có mạo phạm tới bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/2562033/chuong-1961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.