Về chuyện thư từ anh cũng không nói với mấy cô gái vì sợ mấy cô lo lắng, chỉ có Trần Thất Tiên đưa tới thư đến thấy vẻ mặt khó coi của Dương Bách Xuyên, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Cầm bức thư trong tay, Dương Bách Xuyên đau đầu vô cùng, đi loanh quanh không mục đích ở Vân Môn Động Thiên, anh bất tri bất giác đi đến viện Truyền Công, không khỏi dừng bước.
Đây là nơi chị em nhà họ Lục bế quan, thoáng cái đã sáu năm, mấy cô vẫn chưa xuất quan.
Nhìn viện Truyền Công, Dương Bách Xuyên thở dài nói thầm: “Nếu như chị em hai người ở đây thì tốt rồi, ít nhất có thể giúp đỡ mình ít nhiều, nhiều người đưa ra ý kiến vẫn tốt hơn.”
Ở toàn bộ Vân Môn, chị em nhà họ Lục vẫn luôn luôn có địa vị quan trọng, điều này là điều chắc chắn, ngoại trừ Ngô Mặc Thu ra thì hai người này có tu vi cao nhất, chỉ tiếc sau khi lấy được cái hộp La Phù đạo quân để lại, hai chị em đã bế quan đến bây giờ.
Bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, tu vi của anh không khôi phục, chỉ có thể dựa vào ngoại lực, tiếc là ngộ tính của mình vẫn là không đủ, phong ấn Nguyên Anh trong cơ thể vẫn mãi thiếu một chút, nhưng một bước này quá khó, vẫn mãi không đột phá được.
Ngay khi Dương Bách Xuyên thở dài định bước đi, không ngờ có một giọng nói phát ra từ trong viện Truyền Công: “Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/2561569/chuong-2010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.