Dương Bách Xuyên mở miệng làm cho u Dương Nhạc run lên, thậm chí cô nhóc bắt đầu nghĩ, có phải hay không Dương Bách Xuyên thừa nhận?
Nhưng sau đó Dương Bách Xuyên tiếp tục nói: “Anh không cần biết em nghe ai nói, tin hay không tin, nhưng những gì anh nói đều là thật.
Năm đó anh ra tay với ba em, bởi vì hắn ta sắp bán em đi, áp chế đe dọa mẹ em…” Dương Bách Xuyên kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối, tất nhiên sẽ không nói chuyện anh để lại chân khí trong người Vương Minh.’
“Mọi chuyện chính là như vậy, nếu muốn biết cụ thể hơn có thể hỏi mẹ em.” Sau khi nói xong, Dương Bách Xuyên cầm chén trà lên uống.
“Nhạc Nhạc, mẹ có thể nói cho con, nếu năm đó không có Xuyên, con sẽ bị tên súc sinh kia bán đi, mà mẹ sẽ chết vì mất con.
Mấy năm nay nếu không có Xuyên, mẹ con mình đã đi đầu thai từ lâu, còn chuyện về tên súc sinh kia, tối nay mẹ sẽ nói cho con, làm con thêm kiến thức, đi ra ngoài đi.”
Âu Dương Ngọc Thanh tức run người, đuổi con gái đi ra ngoài, mấy năm nay cô rất chén ghét con gái nhắc đến chồng trước Vương Minh trước mặt mình, đối với cô, Vương Minh chính là ác ma, nhưng không thể ngờ được hôm nay con gái sẽ chất vấn Dương Bách Xuyên, điều này làm cho cô vô cùng áy náy.
Nếu năm đó Dương Bách Xuyên không ra tay, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/2561486/chuong-2049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.