Anh bèn hỏi: "Cung Ly có phải là hậu cung không?"
"Đúng là hậu cung. Nhưng mấy nghìn năm qua chưa có ai đến cung Ly, chắc là một cung điện trống." Mông Điềm trả lời.
Trong lúc hai người nói chuyện, Mông Điềm dẫn Dương Bách Xuyên tới trước một cung điện rồi nói: "Tiền bối, đây là cung Ly. Theo quy tắc vãn bối không thể vào trong, mong tiền bối thứ lỗi."
Dương Bách Xuyên gật đầu, không ép buộc. Anh nói với Mông Điềm: "Ta quen ngươi cũng coi như duyên phận. Hôm nay ta tặng ngươi một bộ công pháp, có thể đạt thành tựu hay không thì phải xem vận may của ngươi.
Nhưng ngươi phải nhớ là sau này nếu may mắn gặp người có công pháp này mà thuộc của Vân Môn ta thì hãy kết thiện duyên..."
Sau khi dặn dò một hồi, Dương Bách Xuyên búng ngón tay, đưa Phong Đô Quyết vào ý thức của Mông Điềm, sau đó xoay người đi vào trong cung Ly.
Những việc nên làm anh đã làm cả rồi, anh không biết tương lai sẽ có tạo hóa và biến hóa gì, nhưng anh lờ mờ cảm thấy nên tặng Phong Đô Quyết cho Mông Điềm.
...
Thật ra cung Ly là một cung điện lớn có diện tích gần một trăm mét vuông, không phải là cung điện lầu các. Trong không gian dưới lòng đất có một cung điện rộng trăm mét vuông như vậy đúng là không đơn giản.
Khi tới trước cửa cung Ly,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/2561448/chuong-2070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.