Nghe xong, Nhiếp Hồn lão tổ cũng cảm thấy bây giờ chỉ có con đường này.
Lạc Dương và Tuyết Hương cũng không nhiều lời.
Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn không gian động băng khổng lồ này: "Mọi ngươi tản ra, nếu kẻ cướp đoạt tiên thạch của chúng ta biến mất ở nơi này, thì khả năng cao hắn cũng đang ẩn nấp trong không gian động băng này.
Nếu không phải vì người này thì Thiết Nhân sẽ không đi lạc, nếu đối phương đang ẩn nấp ở đây thì ta sẽ khiến hắn phải hối hận. Mọi người cùng ra tay, lần này không vì tiên thạch, cùng nhau ép kẻ đang trốn xuất hiện.
Sau khi phá hủy đống băng trụ kia, các ngươi chờ ta ở đây, ta đi rồi cũng yên tâm."
“Rõ, tiểu sư thúc." Lạc Dương gật đầu.
Nhiếp Hồn lão tổ cũng lên tiếng, lập tức điều khiển con rối Hắc Giáp ra tay.
Tuyết Hương cũng ra tay phá hủy băng trụ.
Dương Bách Xuyên triệu hoán chim Thần Ma ra. Trước đó Qụa Đen nói nơi này rét lạnh, nó ghét lạnh nên bảo Dương Bách Xuyên đưa vào không gian bình Càn Khôn.
Nhưng lúc này hắn cần sự trợ giúp của Qụa Đen. Đừng nhìn Qụa Đen không có tu vi, nhưng tầm nhìn và kiến thức của nó thì không thể chê.
Dương Bách Xuyên cần nghe một số kiến nghị của nó về việc tìm Đông Phương Thiết Nhân và tìm kiếm kẻ địch đang ẩn nấp.
“Gà mờ, lão tử vừa mới ngủ mà ngươi đã làm phiền rồi, ngươi muốn làm gì ... "
Chim Thần Ma vừa xuất hiện thì đã lên tiếng mắng chửi.
Dương Bách Xuyên không muốn đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130787/chuong-4731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.