Lần này han giết chết mot vị phong hao Tien Quan mới có the kiếm Bàn Long, còn phải gia công lại lần nữa mới có thể dùng. Nếu không phải hắn có bùa Sinh Tử và không gian bình Càn Không, cầm trong tay cũng không dùng được.
Tóm lại tâm trạng của Dương Bách Xuyên rất tốt.
Sau đó hắn đi nhìn Mông Điềm và Cảnh Xán. Hai người đều đang tu luyện, trò chuyện vài câu, Dương Bách Xuyên rời khỏi bình Càn Khôn, bảo bọn họ tiếp tục tu luyện.
Hắn cũng không định dẫn bọn họ ra ngoài, quá nguy hiểm, bởi vì tieps theo bọn họ phải đi vào động Thủy Tinh.
Mông Điềm và Cảnh Xán đều bị thương, còn đang trong thời kỳ dưỡng bệnh, tu vi cũng hơi yếu.
Còn không bằng ở lại bình Càn Khôn tu luyện tăng lên thực lực.
...
Dương Bách Xuyên xuất hiện bên ngoài, phất tay xóa bỏ trận pháp mê ảo.
Đám người Nhiếp Hồn lão tổ đứng xung quanh bảo vệ.
Đông Phương Thiết Nhân: "Xuyên Tử, xong rồi à?"
Dương Bách Xuyên gật đầu: "Xong rồi."
“Đi thôi, chúng ta vào động."
Nhiếp Hồn lão tổ đi đầu, bên cạnh là con rối Hắc Giáp.
Phía sau là Lạc Dương và Đông Phương Thiết Nhân, bên trái hắn là Tuyết Hương, bên phải là Hồng Y.
Lối vào của động Thủy Tinh nằm ở chân núi, là một động băng khổng lồ.
Đứng ở cửa động cũng cảm nhận được luồng khí lạnh bốc lên.
Ngoài lạnh ra thì không cảm nhận được gì khác.
Nhiếp Hồn lão tổ đi tuốt đẳng trước, bộ dáng lấm la lấm lét, đi rất chậm.
Miệng động băng cao rộng khoảng 5-60 mét, cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130779/chuong-4723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.