Mọi người đều không khách khí với sự hào phóng của Dương Bách Xuyên, bởi vì bọn họ là người một nhà.
Đông Phương Thiết Nhân biết trên người của Dương Bách Xuyên có rất nhiều bí mật, vậy nên khi đối phương lấy ra Linh Đào, hắn cũng mỉm cười nhận lấy mà không hỏi nhiều.
Ai mà chẳng có bí mật, thứ mà Đông Phương Thiết Nhân để ý không phải là Linh Đào mà là Dương Bách Xuyên không xem hắn như người ngoài.
Chỉ có Nhiếp Hồn lão tổ là kích động, không ngờ Dương Bách Xuyên lại không nặng bên này nhẹ bên kia, hắn cũng đưa cho lão mười quả Linh Đào, lần đầu tiên Nhiếp Hồn lão tổ cảm nhận được tia ấm áp.
Chứng minh Dương Bách Xuyên vẫn xem trọng lão.
Đương nhiên không thể thiếu được lời cảm ơn và nịnh nọt.
Sau khi chuẩn bị xong, Nhiếp Hồn lão tổ sai đại hán hắc giáp dẫn đầu tiến vào trong Hắc Hà, hiện tại Nhiếp Hồn lão tổ cũng chỉ có thể khống chế được mỗi mình hắn.
Một thang sau, Nhiep Hồn lao tổ dẫn Dương Bach Xuyen xuất hiện trước dòng sông đen rộng lớn.
Con sông rộng đến mức nhìn không thấy bờ. Nói là sông đen nhưng nhìn giống như biển.
Nước biển đen như muc, cai tên gọi cung bat nguồn từ màu nước.
“Chủ nhân, chúng ta phải nhảy xuống sông, bảo khố Hắc Hà ở động phủ của đại yêu vương thủy tinh, mà động phủ này nam dưới đáy sông, vạn năm mới mở một lần, tính toán lại thì sẽ mở trong khoảng thời gian này ~" Nhiếp Hồn lão tổ nói.
“Vậy thì đi thôi, còn đợi gì nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130749/chuong-4693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.