Trên con đường nhỏ hẹp phía trước bọn họ bị người tấn công hoặc nói đúng hơn là đánh lén, Dương Bách Xuyên ở phía sau lo lắng suông, không qua bên đó ngay được.
Ầm ầm ~
Tiếng nổ vang lại vang lên.
Đông Phương Thiết Nhân bị người ta đánh lén hai lần, tức giận gầm lên.
Cũng may Lạc Dương đi theo phía sau Đông Phương Thiết Nhân, hai người đều là Tiên Vương, còn có thể phối hợp với nhau nên sẽ không xảy ra vấn đề lớn.
Khi Dương Bách Xuyên lao tới, lòng bàn tay đốt sáng tiên hỏa, mượn ánh sáng, hắn nhìn thấy khóe miệng Đông Phương Thiết Nhân có vết máu nhưng không thấy bất kỳ kẻ địch nào.
Lạc Dương lập tức xông về phía trước.
"Ngươi không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì? Là người nào đánh lén?" Dương Bách Xuyên hỏi Đông Phương Thiết Nhân.
Đông Phương Thiết Nhân nghiến răng nghiến lợi: "Ta không sao, chỉ nhìn thấy một bóng người nhưng không rõ, chắc chắn là Nhân tộc."
"Tiểu sư thúc, không phát hiện ra gì cả." Lúc này Lạc Dương quay trở về nói.
Không bắt được người, thậm chí còn không nhìn rõ là ai, bị người ta đánh lén tới hai lần.
Khó trách Đông Phương Thiết Nhân lại tức giận như vậy.
Nhưng đây cũng là điều có thể hiểu được, rõ ràng đối phương cố ý đánh lén, sau khi thành công thì sẽ nhanh chóng rút lui, Lạc Dương có đuổi theo cũng không tìm được.
"Vân Tử, tắt lửa đi, sẽ dẫn chim răng cưa tới." Đông Phương Thiết Nhân lau vết máu rồi nói.
Dương Bách Xuyên cười khổ, hắn tắt ngọn lửa trong tay: "Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130693/chuong-4637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.