Trong lúc lão tổ Độc Chướng nói chuyện, sắc mặt của đám Dương Bách Xuyên đều thay đổi.
Bọn họ đã trúng độc.
Độc đạo quỷ dị ở chỗ vô thanh vô tức.
Cao thủ hạ độc càng sâu.
Bọn họ đã phòng bị ngay từ ban đầu nhưng không ngờ lão tổ Độc Chướng sẽ dùng mạng người đều hạ độc.
Máu đụng vào không khí sẽ xảy ra biến hóa.
Ai mà ngờ được bà ta lại dưỡng đám thuộc hạ thành độc? Lấy cái chết làm môi giới để hạ độc, không chỉ làm mọi người không phòng bị, nhìn qua đây còn là một loại độc cao cấp.
Ngũ sắc không mùi, hóa thành không khí, dung hợp trong không khí.
Ai mà phòng bị được?
Cho dù bọn họ phong bế khiếu huyệt trên người cũng không phòng được không khí. Không khí có mặt ở mọi nơi, bản thân mọi người đều sống trong không khí, phong bế khiếu huyệt cũng chả làm được gì.
Cảnh Xán cảm thấy chóng mặt: "Ta ... Ta có hơi chóng mặt."
Dương Bách Xuyên cũng nhận thấy được không ổn, hắn cũng có hơi choáng váng, hoa mắt, kỳ ở chỗ hắn không cảm nhận được trong cơ thể có độc khí.
Rõ ràng biết trúng độc, nhưng lại không cảm nhận được sự tồn tại của độc
khí.
Muon giai độc thì buoc đầu phải biet rang mình trung độc, nhung han lại hoàn toàn không cảm nhận được độc khí, đây mới là chỗ đáng sợ nhất.
Cái danh lão tổ Độc Chướng không phải chỉ để ra oai.
Hắn thử vận công nhưng lại càng thêm hoa mắt chóng mặt, không đứng vững được.
Đúng lúc này, Cảnh Xán là người đầu tiên ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130683/chuong-4627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.