Đông Phương Thiết Nhân dừng lại và nói: "Chúng ta phải băng qua hẻm núi này, nhưng bên trong đó không yên bình, có những nơi trông giống như đất liền, nhưng chỉ cần đặt chân xuống là rơi vào đầm lầy, bên dưới đó là chất độc, phía dưới đầm lầy đó còn có thể có dị thú hay cỏ và nước kỳ lạ nuốt chửng, rất đáng sợ, mọi người phải hết sức cảnh giác."
Dương Bách Xuyên nghe Đông Phương Thiết Nhân nói mà không khỏi thở dài: "Ta nói này Thiết Nhân, từ lúc bắt đầu huynh đã nói nơi này như địa ngục, bản thân ta nghe mà cũng cảm thấy căng thẳng rồi. Thư giãn xíu đi, tinh thần là quan trọng nhất, mọi người đều ghi nhớ mức độ nguy hiểm trong lòng rồi."
"Đông Phương đại ca yên tâm, bọn ta sẽ cẩn thận." Cảnh Xán vội vàng nói.
Lạc Dương và Tuyết Hương tuy không nói nhiều, nhưng cũng gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Mọi người thật sự đã cảm thấy áp lực và nặng nề do những lời liên tục nhấn mạnh của Đông Phương Thiết Nhân.
"Vẫn là đệ muội hiểu chuyện, ha ha ~" Đông Phương Thiết Nhân cũng biết mình có phần quá nhạy cảm, liền khen ngợi Cảnh Xán và cười to.
Hắn là một cao thủ Tiên Vương sơ kỳ, cũng không đến mức bị một dãy núi Độc Chướng làm khó. Nhưng bây giờ nghĩ lại, lần trước đi theo gia gia đến đây đã chịu quá nhiều khổ cực, cũng khiến hắn có chút ám ảnh với dãy núi Độc Chướng này.
Dương Bách Xuyên biết Đông Phương Thiết Nhân là con cháu của gia đình quyền quý, từ nhỏ đến lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130680/chuong-4624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.