Trận chiến hôm nay đã kinh thiên động địa, hắn nghĩ là lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên sẽ biết, chỉ cần lão gia tử đến thì sẽ có thể giải quyết được nguy cơ của hắn.
Bây giờ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Sau khi tính toán xong, Dương Bách Xuyên cắn răng chuẩn bị khởi động sức mạnh của thần điện Càn Khôn.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh như tiếng sấm nổ vang vọng trên bầu trời, đột nhiên cắt ngang hành động của hắn.
Chỉ nghe thấy ...
"Hừ~ Tây Môn lão nhi thật là không biết xấu hổ, đường đường là Tiên Đế lại ra tay với một tiểu bối, thật là không biết xấu hổ sao?"
Khi câu nói này vang lên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một trận pháp minh văn to lớn như hình lục mang xuất hiện trước mặt hắn, đang hình thành trước người hắn, quang vực lóe lên, vô số phù văn lưu chuyển, như âm dương thuận nghịch mà đi, tầng tầng lớp lớp chồng chất lên nhau.
Ngay sau đó, giọng nói hùng mạnh như chân ngôn pháp chú lại vang lên: "Đông Phương tử khí, hóa dương vi cương, tử dương vi tôn, phong hào Đông Phương - Hóa."
“Âm~"
Ngay lúc này, tầm mắt Dương Bách Xuyên nhìn thấy mũi tên nhọn màu vàng bay tới bắn vào trận pháp minh văn này.
Sấm sét vang rền.
Không gian vặn vẹo, trong nháy mắt thoáng xuất hiện những vết nứt không gian.
Mũi tên bắn vào trận pháp và nổ tung, hay có thể nói trận pháp minh văn đã chặn được uy lực của mũi tên này.
Dương Bách Xuyên mở to mắt nhìn, nhưng luc này trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130676/chuong-4620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.