Đúng là từ khi có được bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên chưa bao giờ thực sự khống chế và hiểu biết bình Càn Khôn.
Bao gồm cả sư phụ Vân Thiên Tà cũng vậy.
Tàn hồn của sư phụ Vân Thiên Tà cũng coi như bị bình Càn Khôn cứu, tàn hồn vẫn luôn bị nhốt trong bình Càn Khôn, không thể ra ngoài, đến khi đúc lại tiên thể thì mới rời khỏi bình Càn Khôn được.
Nhưng trước đó sư phụ cũng đáng thương, mặc dù vẫn luôn ở trong bình Càn Khôn nhưng lại không hiểu về nó, đừng nói đến việc sử dụng. Đối với sư phụ, bình
Càn Khôn là một nơi bảo vệ tàn hồn của ông.
Rất ít lực lượng có thể sử dụng được trong bình Càn Khôn, thậm chí lúc sư phụ rời đi cũng không gặp được linh hồn Càn Khôn.
Điều này càng làm Dương Bách Xuyên thêm oán hận linh hồn Càn Khôn. Chỉ là một khí linh mà thôi, CMN cũng dám trêu đùa hai người bọn họ.
Hở tí lại đe dọa, rõ ràng biết bình Càn Khôn là một chí bảo cường đại, nhưng lại chỉ cho hắn quyền sử dụng không gian bình Càn Khôn.
Giống như bố thí vậy.
Rõ ràng biết đây là một chí bảo có uy năng khủng bố nhưng hắn không sử dụng được.
Một bình Càn Khôn, trên thực tế có hai chủ nhân.
Trên thực tế hắn không là gì cả, bởi vì hắn không vận dụng được nơi trung tâm, nói thần bí và chứa đựng lực lượng chân chính đều do linh hồn Càn Khôn khống chế.
Dương Bách Xuyên vẫn luôn nhẫn nhịn đến nay.
Từ lúc bắt đầu tu chân hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130519/chuong-4463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.