Nghe thấy giọng điệu khoa trương của chim Thần Ma, Dương Bách Xuyên giật mình, vốn dĩ hắn đang khẩn trương, cảm giác nơi này có vấn đề, hiện tại lại bị con chim lại dọa như vậy, nhịp tim đập trật mấy nhịp.
“Nói rõ ràng xem nào?” Dương Bách Xuyên vội vàng hỏi.
Kết quả một câu của chim Thần Ma suýt nữa khiến hắn “Không biết.” Chim Thần Ma nói. “Không biết thì ngươi nói làm gì.” Dương Bách Xuyên mắng to.
Chim Thần Ma nói: “Ông đây chỉ cảm thấy không thích hợp chứ biết rõ làm
gì. “Vậy nói xem ngươi nhìn ra cái gì?” Dương Bách Xuyên nói.
Hắn và Tuyết Hương đều cảm thấy có vấn đề, nhưng đó chỉ là cảm giác, hiện tại chim Thần Ma đã nói không thích hợp vậy thật sự có vấn đề.
Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, vương tọa hoàng kim kia rất có sức hút. Sau khi hắn ngẫm lại đã tổng kết ra hai chữ sức hút.
Từ lúc bắt đầu vô thức đi lên bậc thang đi đến trước vương tọa, đây là một loại hành vi theo bản năng.
Lúc này chim Thần Ma lên tiếng nên hắn muốn nghe ý kiến của nó, rốt cuộc con chim này được coi là chim Thần Ma đứng đầu tam giới.
Mặc dù lần này chưa nhìn ra vấn đề gì nhưng nó có thể nói thẳng ra vương tọa hoàng kim này có vấn đề, vậy chắc chắn không sai được.
Chim Thần Ma: “Trực giác của ta sẽ không sai, mặc dù lão tử không thể nói thành lời nhưng chắc các ngươi cũng cảm nhận được nơi này không thích hợp đúng không?”
Dương Bách Xuyên gật đầu: “Đúng vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130458/chuong-4402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.