Nghe có vẻ quen thuộc nhưng không biết là người phương nào? Hoặc có lẽ căn bản không phải là người
Tất cả mọi người dừng lại và nhìn kỹ về phía trước.
Tiếng bước chân lộc cộc từ xa tiến đến gần......
Cuối cùng, một bóng người xuất hiện trong vầng sáng mờ ảo, đứng cách đám người Dương Bách Xuyên bọn họ trăm mét.
Khung cảnh ở nơi này mờ mịt, tầm nhìn cũng chỉ được 100 mét.
Hơn nữa, từ lúc vừa mới tiến vào, tất cả mọi người đều phát hiện không thể sử dụng tiên thức ở đây, đây có lẽ là quy tắc hạn chế nào đó.
Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên lại nở nụ cười trên khóe miệng. Bởi vì bản thân có mắt Càn Khôn, ở nơi này, người khác bị hạn chế tiên thức, hắn lại có thể nhìn thấy rõ ràng thật giả và những chỗ xa hơn thông qua mắt Càn
Khôn.
Cho nên Dương Bách Xuyên thấy phía sau người này còn có bảy, tám người chạy tới.
Những người này không ai khác chính là đám người Phương Tĩnh Thiên của Hoả Vân Các.
Hiển nhiên, bọn họ là những người đầu tiên rời khỏi quảng trường, ba phe thế lực trong nhóm mọi người tách ra đi theo hai hướng khác nhau, nhưng lúc này
cũng đến cùng một chỗ.
Nhìn vào điểm này, chứng tỏ các đường phố của Ma Thành này đều nối thông bốn phương.
Đương nhiên, đám người này của Hoả Vân Các gặp bọn họ ở đây vào lúc này không phải là vấn đề, vấn đề là bọn họ bị truy đuổi......
Bị thứ gì đó đuổi theo chạy tới đây, hơn nữa nhân thủ còn thiếu đi vài thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130414/chuong-4358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.