Đặt một nụ hôn lên môi nàng, nàng không tránh né.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được thân thể của nàng đang run rẩy, cũng nghe thấy tiếng tim đập nhanh của nàng.
“Ưm.” Một tiếng rên khẽ, mềm mại dịu dàng. Mùi thơm cơ thể của thiếu nữ xộc vào xoang mũi.
Tuyết Hương cảm thấy nhịp tim của mình đập cực nhanh, hai má cũng nóng bừng.
Bị người nào đó hôn lên môi, một cảm giác kỳ diệu chưa từng có xuất hiện trong trái tim nàng.
“Đây là tình yêu của Nhân tộc ư?” Nha đầu ngây thơ đi theo Dương Bách Xuyên vào đời ngàn năm, cũng hiểu biết một số chuyện của Nhân tộc, nàng tận mắt nhìn thấy đôi nam nữ ve vấn đánh
yêu, cũng từng nhìn thấy bọn họ trần truồng bên nhau...
Cũng từng nhìn thấy hình ảnh hôn môi như lúc này Dương Bách Xuyên đang làm.
Trong hiểu biết của nàng, đây là tình yêu Nhân tộc. Trong lòng hơi kỳ quái, có chút không thoải mái, nhưng lại rất kỳ diệu.
Ngay sau đó Tuyết Hương cảm thấy, nếu dựa theo những hình ảnh mà nàng nhìn thấy...
Vì vậy... Tiếp theo Dương Bách Xuyên là người hốt hoảng.
Ban đầu hắn mang theo tình yêu hôn Tuyết Hương, nhưng hắn không ngờ trong mấy trăm năm hắn bế quan, Tuyết Hương thường xuyên đi theo Yến Xích Hà đi ra ngoài thành Tiên Đan, chứng kiến rất nhiều hành động của Nhân tộc, trong đó thứ làm nàng ấn tượng sâu nhất là tình yêu Nhân tộc.
Nhưng... Hoàn toàn hiểu sai rồi.
Trong lúc người nào đó đang chìm trong khoảnh khắc tốt đẹp, không ngờ lại cảm nhận được một đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130405/chuong-4349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.