Diêu Bất Ngôn nhìn Đinh Hòa Bình và Bảo Thuận Quang, cũng gật đầu: “Đúng vậy, đi xem thử, lỡ như Lạc Dương đại nhân còn sống hoặc bị mắc kẹt ở đâu đó, chúng ta có thể cứu ngài ấy, ông nghĩ sao hả lão Định?”
Bảo Thuận Quang chuẩn bị mở miệng đồng ý, nhưng ông ta lại nhìn Dương Bách Xuyên, dù sao lúc này Dương Bách Xuyên cũng là chủ nhân của ông ta.
Muốn đi thì phải hỏi ý kiến của Dương Bách Xuyên.
Từ khi Dương Bách Xuyên gọi bốn người bọn họ tới, hắn vốn định đi tìm Lạc Dương, bởi vì Lạc Dương rất có khả năng là đệ tử của Nhị sư huynh Tỉnh Thần Tử của hắn, nếu đúng như vậy thì hắn chính là tiểu sư thúc của Lạc Dương, làm sao. có lý do gì để không đi? Nếu không đi, sau này hắn gặp lại Nhị sư huynh Tinh Thần Tử chẳng phải sẽ đuối lý sao?
Thấy Bảo Thuận Quang nhìn qua, Dương Bách Xuyên lên tiếng: “Ta cũng tán thành đi tìm Lạc Dương, ta cũng là người của Liên Minh Luyện Tạo, đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”
Hắn bày tỏ thái độ của mình, điều này khiến Bảo Thuận Quang cảm kích trong lòng.
Đinh Hòa Bình ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Vì mọi người đều đồng ý, vậy chúng ta sẽ tổ chức nhân thủ đột nhập vào thành Ma tộc, mặt khác, ta nghĩ có thể kéo người của điện Ma Đan và Hỏa Vân Các đi cùng.”
“Gọi bọn họ làm gì, tìm thêm phiền phức cho chúng ta à?” Biên Long trừng mắt nói.
Đinh Hòa Bình cười cay khổ: “Ngươi nghe ta nói xong đã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130399/chuong-4343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.