Ông ta chặt đứt một mạch máu thô to đang cuốn lấy mình.
“Âm”
Một tiếng nổ lớn vang lên, Hàn Dương chặt đứt mạch máu của yêu thụ Qủy Mẫu.
“Nhân loại chết tiệt, bản tôn muốn ăn ngươi.”
Đại thụ che trời lấp đất phát ra âm thanh khàn khàn, rất trâm, không rõ là nam hay nữ.
“Tuyết Hương, lại đây mau.” Dương Bách Xuyên hét lên.
Hắn nhận ra được không thích hợp, bởi vì máu của Đại Kiếm Sơ Hàn Dương bản lên thân cây, làm yêu thụ Qủy Mẫu thức tỉnh.
Mặc dù trong trí nhớ của Đông Nhan, cần phải có Qủy Mẫu Hoa Lệ mới đánh thức được yêu thụ Qủy Mẫu đang ngủ say, nhưng đó là bởi vì Đông Nhan thèm muốn thụ tâm của yêu thụ Qủy Mẫu nên chưa nói dùng các phương thức khác thì không thể đánh thức.
Chỉ cần là sinh linh còn sống, bị người tấn công trong lúc ngủ say, chắc chắn có có thể tỉnh lại.
Chẳng qua cách của Đông Nhan là dùng Qủy Mẫu Hoa Lệ làm yêu thụ Qủy Mẫu mở ra thụ tâm, sau đó ông ta sẽ đào ra thụ tâm.
Đây là cách an toàn nhất. Lúc này lại bị mạnh mẽ đánh thức.
Yêu thụ này hút máu, cảm giác vô cùng nguy hiểm cho nên hắn vội vàng hét lên, gọi Tuyết Hương xuống.
Sau đó Tuyết Hương hóa thành hình người phi xuống bên cạnh hắn.
Hai người đứng cách đó rất xa để quan sát.
Mặc dù Đại Kiếm Sư Hàn Dương chặt đứt mạch máu thô to của yêu thụ Qủy Mẫu, nhưng dường như không làm yêu thụ Qủy Mẫu bị thương, ngược lại càng chọc giận yêu thụ Qủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130343/chuong-4287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.