Thật ra, Dương Bách Xuyên tưởng thời gian đã trôi qua rất lâu, nhưng thực tế lại không phải vậy. Đây chính là sự huyền diệu của đạo tu luyện, đôi khi cảm thấy chỉ là một thoáng chớp mắt, nhưng thực tế đã qua mấy nghìn năm và ngược lại, có lúc bản thân cảm giác mình đã tu luyện rất lâu, nhưng sự thật là bên ngoài mới qua mấy phút, hoặc chỉ là trong vòng một khoảnh khắc mà thôi.
Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, Tuyết Hương vội xê dịch cơ thể to lớn, để lộ một khe hở.
~.x
Cùng lúc này, ở nơi xa xa cách đó độ trăm thước, Đông Nhan và hai gã thuộc. hạ đang chú tâm quan sát Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương.
“Chủ thượng, chúng ta có nên ra tay không? Thật không ngờ bản thể của con nghiệt súc đó lại mạnh tới vậy, đứng trước sự tấn công tới từ bốn phương tám hướng của dây mây Quỷ Mẫu mà vẫn có thể bình chân như vại, chẳng hề hấn gì. Hệ quả là thằng nhóc Dương Bách Xuyên được nàng ta bảo vệ bên dưới cơ thể cũng bình an vô sự nốt, nếu cứ tiếp tục thế này, e là không dễ để bắt được hắn, đoạt lấy bí pháp thu hoạch Quỷ Mẫu Hoa Lệ đâu.” Một gã thuộc hạ vừa quan sát tình hình tại hiện trường, vừa đề nghị.
“Đúng vậy đó chủ thượng, xem ra nếu chúng ta không châm thêm dầu cho chúng thì không ổn.” Gã thuộc hạ còn lại cũng hùa theo.
Nghe hai đàn em giải thích xong, Đông Nhan không khỏi thể của yêu tiên này đúng là rất mạnh, nhưng dựa theo tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130329/chuong-4273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.