Một đóa ném cho hắn, một đóa vứt về phía Yến Xích Hà. Dương Bách Xuyên cầm kiếm chém hoa Qủy Mẫu thành hai nửa.
Ngay sau đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy giọt nước trong suốt trong hoa Qủy Mẫu bản ra một phương tám hương, sau đó bốc hơi biến mất.
Dương Bách Xuyên biết chất lỏng trong suốt kia là Qủy Mẫu Hoa Lệ.
Chỉ cần rời khỏi hoa sẽ bốc hơi, cho nên phải dùng bí pháp đặc thù để cất chứa chúng.
Hơn nữa sau khi hoa Qủy Mẫu rời khỏi cây, Hoa Lệ bên trong cũng chỉ có thể bảo tồn trong nửa canh giờ, sau nửa canh giờ sẽ bốc hơi.
Dương Bách Xuyên biết được những điều này thông qua sách Kỳ Quân Đan.
Nhưng hắn không nghĩ ra được ba người Đông Nhan muốn làm gì? Không lẽ muốn lãng phí Qủy Mẫu Hoa Lệ?
Nếu như vậy, lãng phí xong hắn ta cũng không chiếm được gì.
Chắc chắn có âm mưu.
Bên kia Yến Xích Hà cũng đánh nát hoa Qủy Mẫu.
Còn hoa Qủy Mẫu trong tay Tuyết Hương.
Đông Nhan nở nụ cười âm hiểm: “Nổ ~”
Sau đó hoa Qủy Mẫu trong tay Tuyết Hương cũng nổ.
Ba người cùng nhìn về phía Đông Nhan.
Đông Nhan cười to nói: “Dương Bách Xuyên, ta tặng cho ngươi một câu, dừng càng già càng cat, hưởng thụ sự lợi hại của yêu thụ Qủy Mẫu đi, ha ha ha... Đương nhiên nếu ngươi nói cho lão phu bí pháp thu thập Qủy Mẫu Hoa Lệ, lão phu có thể giúp các ngươi bớt chịu tội.
Đấu với bổn tọa, còn kém lắm, vốn dĩ bổn tọa hy vọng ngươi ngoan ngoãn giao ra bí pháp sẽ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130321/chuong-4265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.