Thu hối tiên đan giải độc, Dương Bách Xuyên đứng dậy chuẩn bị đi ra sơn động thăm dò tình hình.
Tuyết Hương ngồi trước trứng Côn Bằng, đang trong trạng thái tu luyện.
Dương Bách Xuyên không làm phiền nàng, vừa ra khỏi sơn động thì thấy Yến Xích Hà xuất hiện.
“Chủ nhân, ta về rồi.”
Yến Xích Hà gào thét, mặt đằng đằng sát khí, nhìn rất hung ác.
Hắn ta vẫn nhớ rõ yêu cầu của Dương Bách Xuyên, phải hung ác một chút, dọc đường đi đều luyện tập, sau đó phát hiện rất thích cách nói chuyện lớn giọng gào thét này.
Đi một vòng chợ tiên dược, kiếm lời, rất nhiều người đều kính sợ trước bộ dạng của hắn ta.
Dương Bách Xuyên nhìn bộ dáng hung hãn của hắn ta, bật cười. Nói: “Thuận lợi không?”
“Rất thuận lợi, mua được tiên dược mà chủ nhân muốn, tổng cộng 9300 tiên thạch, đắt quá.
Nhưng cũng may không chậm trễ chủ nhân luyện đan, thuộc hạ chạy nhiều nhà mới gom đủ số lượng.
Còn có, toàn bộ thành Tiên Đan dán đầy hình của ba chúng ta, chúng ta bị Tiên Đan Lâu truy nã toàn thành. Nếu không phải ta thay đổi dung mạo, có khi vừa xuống núi đã bị bắt lại.
Hiện tại toàn thành đều biết trên tay ngài có khắc văn đạo phù, không chỉ Hắc Liên giả của Tiên Đan Lâu muốn tìm người, còn có rất nhiều thế lực đang tìm người.
Thuộc hạ lo lắng sớm hay muộn bọn họ sẽ rà soát núi, đến lúc đó chúng ta nên làm thế nào đây?” Yến Xích Hà nói to.
“Ngươi có thể nói nhỏ lại chút không, ta không điếc, đừng quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130287/chuong-4231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.