“Nếu ngươi tin ta thì hãy uống nước Sinh Mệnh, ta thề không bao giờ làm tổn thương ngươi, tại thời điểm này ta thực sự muốn giúp ngươi từ tận đáy lòng, có phục dụng nó hay không, đều theo ý ngươi.” Dương mỗ nói ra những gì trong lòng, hắn kì thực không thể chịu đựng được việc lừa gạt nha đầu đơn thuần này.
Bây giờ nói xong, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Mặc dù sau khi nói ra, có thể sẽ xảy ra hậu quả ngoài ý muốn, cho dù trường hợp tệ nhất là Tuyết Hương sẽ bạo khởi giết hắn, nhưng hắn vẫn nói, đây là suy nghĩ trong nội tâm của hắn, tu đạo cần kiên trì bản tính và bản tâm, hắn cảm thấy đây mới chính là Đạo.
“Nhóc con, ngươi ngốc thật đấy... Nói chuyện này cho nha đầu kia, ngươi có còn muốn trứng Côn Bằng hay không...?”
Sau khi lời nói của Dương Bách Xuyên vừa dứt, giọng nói tức giận của Càn Khôn chỉ Linh vang lên trong đầu.
Dương Bách Xuyên cười khổ đáp lại Càn Khôn chỉ Linh: “Ta không thể lừa gạt một nha đầu đơn thuần như vậy...”
Lúc này, Tuyết Hương lại không chần chừ mà một ngụm uống hết nước Sinh Mệnh nói: “Ta tin ngươi, mà lại ngươi nói đúng, nhu cầu về năng lượng cần cung cấp của Tiểu Bằng càng ngày càng lớn, ta sợ lực lượng của chính mình sẽ không chống đỡ được đến ngày Tiểu Bảng xuất thế, cho nên ta cần sinh mệnh lực để khôi phục sức mạnh của mình bây giờ, ta tin tưởng ngươi.”
Dương Bách Xuyên nghe Tuyết Hương nói, hắn cảm thấy có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130235/chuong-4179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.