Dương Bách Xuyên thấy con chim này còn có bộ mặt đanh đá như đàn bà, lức thì giận quá hóa cười. Hắn đi tới, lạnh lùng hừ mũi: "Muốn ra ngoài thì câm miệng cho lão tử."
Một tiếng hừ lạnh nghiêm nghị rất có hiệu quả. Chim Thần Ma lập tức im bặt. Con chim này đúng là đồ vô lại!
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng nhìn ra quả thật con chim lông tạp này có bản lĩnh. Hắn đánh nó nhiều lần như vậy, tuy không dùng nhiều lực nhưng nó đụng vào tường đá là thật, cơ thể nhỏ yếu bị đụng tả tơi nhưng có thể hồi phục trong nháy mắt, đúng là máu bất tử.
Lần đầu tiên gặp con chim này, Dương Bách Xuyên đã được chứng kiến sự thần kỳ của máu chim Thần Ma.
Chút thương tích này không là gì đối với chim lông tạp.
Tóm lại là hiện tại chim lông tạp không có chút pháp lực nào, chỉ có máu trong người rất kỳ lạ. Dương Bách Xuyên thầm nghĩ sau này có thời gian nhất định phải nghiên cứu máu của con chim lông tạp này.
Hắn luôn nghe nói chim lông tạp có đồ gì đó đang ở trong tay sư phụ, có lẽ là đồ vật có liên quan đến pháp lực của nó.
Sau này gặp sư phụ mình phải hỏi rõ mới được!
Có điều con chim lông tạp này nói không sai, vì sư phụ quả thật hắn không thể bị nhốt ở đây.
Lão già chết tiệt là sư phụ của hắn, nhiều lần hi sinh vì hắn, khó khăn lắm mới khôi phục tiên thể, nhưng hai sư đồ chưa tâm sự được nhiều thì lão già chết tiệt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130221/chuong-4165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.