Dương Bách Xuyên kinh ngạc: "Ba vạn dặm dưới lòng đất?"
"Lấy Vân Môn của ngươi làm tiêu chuẩn, đi chín mươi vạn dặm về phía tây, rồi thắng xuống đất ba ngàn dặm, chính là nơi này” Chim Thần Ma giải thích với Dương Bách Xuyên.
Chim Thần Ma biết rõ như vậy, Dương Bách Xuyên cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Dương Bách Xuyên nghĩ lại có lẽ hắn đã đi ra khỏi địa phận của Chín đại Tin Cương Tu Chân Giới, thời gian đã trôi qua trăm năm, hẳn đã đi theo ngọn đèn bổn mạng trong bóng đêm vô tận của trận pháp suốt trăm năm, cuối cùng cũng có ngày hôm nay.
Lúc này ngọn đèn bổn mạng dẫn đường vẫn lơ lửng tiến về phía trước, Dương Bách Xuyên vẫn tiếp tục đi theo.
Cung điện trước mắt nằm ở bên kia sông Nham, ngọn đèn dẫn đường bổn mạng đưa Dương Bách Xuyên đến bên bờ sông nham thạch nóng chảy.
Ở đây có một con đường nhỏ dẫn đến bên kia sông, sau khi ngọn đèn dẫn đường bổn mạng qua sông, đến trước cung điện lớn thì đột nhiên chấn động dừng lại.
Dường như có một bức tường đang chặn ngọn đèn chỉ dẫn bổn mạng.
“Quạ đen, làm sao vậy?" Dương Bách Xuyên vội vàng hỏi chim Thần Ma, hẳn biết chim Thần Ma luôn ở bên cạnh.
"Có kết giới tồn tại~" Giọng điệu lười biếng của chim Thần Ma vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên nhướng mày hỏi: "Có cách nào không?"
"Không có cách nào, ngươi phải biết rằng trạng thái hiện tại chỉ là một hình ảnh do thiên cơ bày ra, ngọn đèn dẫn đường bổn mạng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130103/chuong-4047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.