Sao có thể được? Mặc dù sư phụ nói không ra tay, nhưng khi thực sự chạm đến ranh giới sống chết, Dương Bách Xuyên tin sư phụ sẽ không mặc kệ hẳn. Hơn nữa dù sư phụ có thể ra tay, nhưng lần này Dương Bách Xuyên không muốn để ông đích thân động thủ.
Bởi vì ngay từ đầu, sư phụ đã cho hẳn mượn sức mạnh thần hồn.
Sau khi chiến đấu không ngừng, cho dù sức mạnh thần hồn của sư phụ có mạnh đến đâu cũng đã tiêu hao không ít.
Lỡ như sư phụ ra tay rồi lại chìm vào giấc ngủ say, vậy thì không hay.
Nơi này là núi Chí Tôn, là nơi tọa lạc đạo trường của ông, đến đây đế giúp ông đúc lại tiên thế, không thể vừa đến cửa đã khiến ông chìm vào giấc ngủ...
Hơn nữa, ngoại trừ sư phụ thì trong biển ý thức của Dương Bách Xuyên vẫn còn sự tồn tại của Hắc Liên.
Chẳng qua sau khi có được Thủy Chỉ Căn Nguyên, Hắc Liên đã tiến vào trạng thái tự vệ như sư phụ.
Đến nay Hắc Liên vẫn chưa tỉnh lại.
Nhưng đã mấy trăm năm trôi qua, Dương Bách Xuyên nghĩ dù Hắc Liên chưa tỉnh nhưng cũng đã khôi phục lại rồi.
Hân và Hắc Liên là quan hệ đôi bên cùng có lợi, nếu hẳn chết thì Hắc Liên cũng không còn chỗ dung thân, nên Dương Bách Xuyên tin rằng, vào lúc nguy hiểm, có lẽ Hắc Liên sẽ xuất hiện bảo vệ hẳn.
Đương nhiên đó cũng chỉ là suy đoán của Dương Bách Xuyên, vào lúc nguy hiểm thật sự, Hắc Liên rốt cuộc có tỉnh lại hay không, hắn không biết.
Nhưng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130031/chuong-3975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.