“Cái gì? Cách con ba mét?” Dương Bách Xuyên giật mình.
“Tiểu tử thối, chú ý khống chế tâm trạng, đừng để bị phát hiện, Vạn Tượng thăn thông của đối phương vô cùng nhạy bén, bây giờ bản thân con phải ổn định, đánh hắn ta trọng thương, thời gian báo thù tới rồi Vân Thiên Tà căn dặn.
Ngay sau đó Vân Thiên Tà nhanh chóng nói: “Bị phát hiện rồi, năm xuống.
Dương Bách Xuyên hoảng sợ, hẳn không do dự nằm úp sấp trên mặt đất.”
Lúc này, hắn cảm thấy một cơn gió mạnh lướt qua mình.
Khoảnh khắc tiếp theo, một cái cây cao chót vớt ở phía xa phát ra tiếng kêu răng rắc.
Dương Bách Xuyên đã phát huy sức mạnh ẩn thân của Thất Thải Bảo Y tới mức cao nhất, không để khí tức bản thân lộ ra ngoài, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Trong lòng thì điên cuồng chửi rủa: "Mẹ kiếp, độ nhạy bén đúng là nghịch thiên, tâm trạng kích động có chút đã phát hiện ra được...”
Lúc này, sau lưng hẳn đã thấm mồ hôi lạnh.
Nếu không phải có lão đầu nhắc nhở thì hẳn đã bị công kích tương tự như kiếm khí chém đứt ngang rồi. Cơn gió mạnh vừa rồi giống như đao bổ xuống,
cũng may hẳn nấm xuống, nếu bị đánh trúng, không chết thì cũng tàn phế.
Điểm này cũng nói rõ sự cường đại của U
May mà đã qua, kết quả là cây cao chọc trời gặp họa.
...
Mà giờ phút này U ở cách Dương Bách Xuyên ba mét thì thầm trong lòng “Chẳng lẽ cảm giác sai rồi?”
Hắn ta chỉ cảm thấy sự dao động không thể tra được trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130026/chuong-3970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.