Dương Bách Xuyên xuất hiện cách cây đại thụ không xa, hẳn lộ rõ thân hình rồi nhìn đám người đang chạy trốn ở phía xa, lẩm bẩm một câu: “Lại nhà một tên nhạy bền”
Kế từ lần trước sử dụng công năng ẩn thân của Thất Thải Bảo Y, sau thành công rực rỡ ở tiên phủ Cửu Vĩ, Dương Bách Xuyên cho rằng sẽ rất dễ dàng tiêu diệt được những tên ấn nấp trên cây đại thụ này, ai biết hắn có khứu giác nhạy bén như vậy, khi hắn ẩn thân ra tay lại không chút do dự mà bỏ chạy.
Hơn nữa còn không dừng lại chút nào, vô cùng quyết đoán.
Chuyện này khiến trong lòng hẳn lấy làm lạ và cũng đã nâng cao cảnh giác, xem ra những Tán Tiên ở núi Chí Tôn này cũng không hoàn toàn là những Người lùn ngốc nghếch.
Hắn không đuổi theo bởi vì tốc độ của đối phương vô cùng nhanh, dù có đuổi theo cũng chưa chắc đuổi kịp, đối với hắn thì đuổi theo chỉ lãng phí thời gian mà thôi, miễn là không cản trở hắn trèo lên là được.
Mai tỷ bay đến hỏi: "Không đuổi theo à?”
Nàng ấy cũng đã nhìn thấy khoảnh khắc có người bay từ cây đại thụ ra để chạy trốn.
Dương Bách Xuyên lắc đầu: "Không đuổi đâu, nhạt nhẽo lắm, quan trọng nhất là phải nhanh chóng tiến sâu vào núi Chí Tôn để tìm Vượng Tử”
“Đúng vậy, vậy thì đi thôi”. Truyện Bách Hợp
Sau đó mấy người họ lại tiếp tục đi lên núi, thực. ra đỉnh núi Thất Thập Nhị Trung cao hơn những đỉnh núi nhỏ rất nhiều, họ cũng chỉ leo được đến lưng chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129984/chuong-3928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.