Thần điện Xa Thi giống bãi tha ma âm u đáng sợ, cũng rất vắng vẻ, nhưng loại vắng vẻ này không giống thế giới Tịnh Thủy của hậu duệ Thủy Thần.
Còn khác ở đâu, nhất thời Dương Bách Xuyên không nói ra được.
Nhưng nghỉ vấn này nhanh chóng có đáp án.
"Oa!"
Một âm thanh giống như tiếng khóc nỉ non của trẻ con vang lên.
Dương Bách Xuyên, Phong Tiên và tiểu Phượng Hoàng bỗng ngẩng đầu nhìn, một con qua đen trên cành cây khô vừa kêu oa oa vừa bay nhào vẽ phía ba người họ.
Con quạ này khác quạ bình thường, hình thể rất lớn, đôi cánh giang rộng hơn một mét, to như chim ưng.
Nó bay nhào xuống mang theo âm phong cường đại, cách rất xa vẫn cảm nhận được sự lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên và Phong Tiên, tiểu Phượng Hoàng đã có phòng bị. Sau lần đầu tiên hợp tác, giữa bọn họ đã có sự ăn ý.
Dương Bách Xuyên vung kiếm chém.
"Oa!"
Ầm! Trong tiếng kêu thảm thiết, máu tươi rơi xuống, lông chim bay lá tả.
Con qua có vẻ hừng hực khí thế này lập tức đổ máu.
Phong Tiên và tiểu Phượng Hoàng tuy không ra tay nhưng vẫn phòng bị.
Dương Bách Xuyên phóng tầm mắt quan sát, con quạ này rơi xuống một gò đất, hay gọi là nấm mộ thích hợp hơn.
Máu qua ngấm vào mộ hoang...
Sau đó bùn đất nổ tung.
Thế rồi cả mặt đất bắt đầu rung chuyển...
Ầm ầm...
Dường như sâu trong lòng đất có tiếng sấm vang lên.
Nấm mộ hoang thứ nhất ngấm máu quạ dường như mở ra huyết tế nào đó, từng nấm mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129926/chuong-3880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.