“Được được, lỗi của anh, đi thôi, em trở về sắp xếp, mấy ngày nữa đợi anh vẽ rồi chúng ta đi” Dương Bách Xuyên cười nói.
Âu Dương Ngọc Thanh sửng sốt hỏi: "Anh lại muốn ra ngoài à?"
Dương Bách Xuyên gật đầu: “Có nơi này nhất định phải đi xem, anh đi một chuyến, em về trước nói với cha mẹ, mấy ngày nữa anh sẽ về."
“Vậy... anh cẩn thận chút” Âu Dương Ngọc Thanh quay người rời đi, cô ấy không hỏi Dương Bách Xuyên đi đâu, cô ấy biết hẳn có việc của mình.
Chỗ Dương Bách Xuyên muốn đến tất nhiên chính là vùng đất bí mật lớn nhất trên Địa Cầu, hoàng lăng Đại Tân hoặc nói là Thần Mộ Viên ở bên trong.
Năm đó tu vi hẳn yếu, không dám tủy tiện vào rong, hơn nữa Linh hồn Kỳ Lân canh giữ cũng không cho hẳn vào, nhưng bây giờ hẳn lại muốn vào xem thử. Nếu bảo hắn không tò mò với nơi được đặt tên là Thần Mộ, thì mới là giả.
Hơn nữa trong hoàng lăng Đại Tân còn có một thông đạo truyền tống đến Sơn Hải Giới, hẳn cũng phải đi kiểm tra mới yên tâm, nếu không sau này Nguyên Tranh, Nguyên Bảo và con bọn họ không tiện đến Sơn Hải Giới. Đó là thông đạo duy nhất.
Năm đó chính là ở cung điện kia, phía sau tranh chân dung của Thủy Hoàng Đế Lệ phi hoặc nói là Hiên Viên Lệ có ẩn giấu thông đạo truyền tống.
Sau khi đưa mắt tiễn Âu Dương Ngọc Thanh rời đi, Dương Bách Xuyên vừa chuẩn bị đi, nhưng lại có một giọng nói vang lên: “Này, anh đi đâu, dẫn tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129805/chuong-3759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.