Dương Bách Xuyên vung tay làm cho A Bảo chìm vào giấc ngủ, sau đó vươn một tay đặt lên vết thương của A Bảo, vận chuyển chân khí hút viên đạn trong cơ thể A Bảo ra ngoài
Một giọt nước Sinh Mệnh nhỏ vào vết thương của A Bảo, vết thương nhanh chóng lành lại, thậm chí không để lại sẹo.
Dương Bách Xuyên lấy giọt nước Sinh Mệnh thứ hai cho A Bảo uống, dù sao vết thương cũng tổn thương đến nội tạng của cậu ấy.
Hắn không cần nước Sinh Mệnh cũng có thể chữa khỏi, nhưng hẳn vô cùng thương yêu A Bảo, dùng nước Sinh Mệnh thì khỏi rất nhanh và không gây đau đớn.
Sau khi làm xong tất cả, Dương Bách Xuyên thu tay, đợi A Bảo tỉnh lại
Một khắc trước khi hắn nhớ lại, quả thật dở khóc dở cười
Hân không ngờ chuyến đi tiên phủ Thủy Nguyên lại khiến ký ức của hắn bị tổn thương. Nếu không phải lăn này người trung niên gầy gò bắn vào đầu hắn, cộng thêm A Bảo trúng đạn và cái chết của ba người ông căn nhân làm cho thần hồn của hẳn trở nên phẫn nộ, thì không biết phải mất bao lâu mới có thể khôi phục.
Trong tiên phủ Thủy Nguyên, cả hắn và Hắc Liên đều không ngờ Thủy Chi Căn Nguyên lại là tiên hồn của Thủy Nguyên Tiên Đế, hắn và Hắc Liên bị thương tới nguyên thần....
Lúc ý thức mê man, mặc dù sư phụ và bình Càn Khôn xuất hiện, nhưng Dương Bách Xuyên cũng nghe thấy lời than phiền của sư phụ, biết là ở trong tiên phủ Thủy Nguyên, đến sư phụ cũng phải mệt mỏi ứng phó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129798/chuong-3752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.