Một vàng một bạc, một Lục Nhĩ Mi Hầu, một Cửu Sí Phong Hậu. Cả hai đều là tiên linh thời thượng cổ, chín vạn năm sau niết bàn trùng sinh.
Hiển nhiên cả Lục Nhĩ Mi Hầu và Cửu Sí Phong Hậu đều đã hồi phục vết thương trong đại trận Âm Dương Phục Tô.
Lúc này, cả bầu trời đều gió nổi mây vần.
Hai luồng khí tức khiến đám Mai tỷ cảm thấy khó thở bắt đầu tràn ra, như đã lấp đầy thế giới này.
Bên trong đại điện, Dương Bách Xuyên bỗng mở mắt ra, hẳn bị khí tức cường đại kia đánh thức, từ trạng thái tu luyện tỉnh lại, hoặc nói là tỉnh lại từ trong trạng thái lĩnh ngộ pháp tắc Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm Tiên Vương.
"Đệch...
Giờ phút này Dương Bách Xuyên vô cùng buồn bực. Hắn rất thuận lợi tiến vào giai cảnh, càng ngày càng có cảm giác với cảm ngộ mà Lam Tâm Tiên 'Vương truyền thụ, nhưng đột nhiên lại bị khí tức cường đại cắt ngang.
Giống như nỗi buồn bực của người đã đói bụng ba ngày, đang ăn tiệc lớn trong mộng thì bị người ta cắt ngang.
Khiến Dương Bách Xuyên không nhịn chửi thề. Cmn kẻ nào thiếu đạo thức thế? Nói chung là thần thông Phương Thốn Càn Khôn có thần hồn của Lam Tâm Tiên Vương chui thẳng vào đầu chỉ dạy, cộng thêm các loại diễn biến bằng hình ảnh, hẳn đã lĩnh ngộ được hai phần. Không nói những cái khác, hắn có lòng tin mình có thể mở kết giới mà Lam Tâm Tiên Vương bố trí ở thế giới này để đi ra ngoài.
Hơn nữa, Dương Bách Xuyên có hiểu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129748/chuong-3702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.